Giã từ non sông (nhóm thơ)

Phạm Thái Hòa

Giã từ bên sông

Điềm Thị vầng trăng tưới đêm sóc sông này nhớ cắn sương lạnh mùa tiếc nuối-anh cũng chiều em một dòng năm A dòng nhớ nhỏ giọt đều đều nơi ánh mắt em khi mai em về bọt nước

một sớm mai – anh dậy sớm dẫu lòng lạnh, giấc mơ còn vương chút lo về hương hoa nhài giờ đã thấm đẫm Trời, trời vẫn mưa, rồi một cơn mưa buồn, như trách ai. Khi em thức dậy sớm chờ đợi điều gì-Anh không biết em nghe thấy hư không, nhưng tiếc lắm …

Thế giới lời ru sau cơn bão đã qua mùa bão Anh sẽ không cảm thấy đau Đất hoang đã chuyển đi — -Ồ! Đôi chân vẫn còn sưng và gai vì nụ hôn đầu còn mỏi, nhịp tim như đập vào một con ic, ngọn cỏ xuân xanh trên mặt đất cháy xém

tổ ấm mới của mùa sau chim về nhà anh những giấc mơ, câu hát dành tặng ngày nắng đẹp thật chậm Chậm rãi lướt trên hương lúa

rồi hoa trên ngực em lại nở, hương sữa ngào ngạt, vòng tay như một thân cây tràn đầy sức sống, khao khát ánh nắng và vòm xanh

Leave Comments