Anh Hoài luôn lội ngược dòng dù có “liều mạng”

hưN & m và thư pháp), họa sĩ Nguyễn Trung Hiếu (nhà thiết kế), và tất nhiên cả anh em Thạch Đỗ Ni, K. Những người quan tâm như tôi là sách của riêng họ. Đối với tôi, những cảm xúc này của anh em thật khó quên.

Bìa tập thơ .—— Trong số năm ngôn ngữ của “Mảnh ghép”, ngôn ngữ nào khó chuyển tải nhất?

– Hẳn là không thể so sánh được. Tôi thấy rằng tất cả các biên dịch viên đều làm việc rất có trách nhiệm và chăm chút từng câu chữ. Tôi cảm ơn họ .—— Tôi nghe nói rằng bạn phải làm việc chăm chỉ với các dịch giả thiểu số? Rồi chữ Nôm …? – – – Vâng, đúng vậy. Nhưng về cơ bản đây là niềm tin, vì thực tế tôi không hiểu ngôn ngữ dân tộc nào. Vẫn là chữ Nôm. Nhưng tôi tin rằng danh tiếng của họ trên thế giới về tài năng và đức độ đã được khẳng định.

Nhiệm vụ khó khăn nhất là tìm người phiên dịch. Tôi đã gặp hơn một chục nhà thơ và nhà văn từ các chủng tộc khác nhau. Nhưng có người từ chối vì bận, có người sợ điều gì đó, cũng có người thẳng thắn: dân ta ít lời lắm, không làm được-khuyến khích, không có cách nào để hỏi.

Mỗi quốc gia đều có những chuẩn mực văn hóa riêng. Liệu những người dịch cuốn sách này có trở thành một cầu nối tốt? Liệu họ có mở ra những chuẩn mực này để đưa những bài thơ của bạn đến với người dân của họ? – – – Tôi tin. Ngoài ra, tôi nghĩ có thể có người ở khắp mọi nơi hiểu và đồng cảm với bài thơ của tôi .—— Bạn nghĩ độc giả ở các ngôn ngữ khác ngoài Kinh sẽ chấp nhận bài thơ của bạn như thế nào? –Tôi không biết, thời gian sẽ trả lời .—— Bìa, hình minh họa và toàn bộ tập thơ chỉ có hai màu đen trắng. Bạn sẽ gửi gắm điều gì cho bản thân? đọc?

– Ngoài màu đen trắng cơ bản, son môi đôi khi xuất hiện trong thư pháp. Nhà thơ Nguyễn Trung Hiếu giới thiệu kỹ cuốn sách. Anh Hiếu rất tận tình giúp em tập thơ này. Có thể nói, họa sĩ Ruan Jinxiu rất hiểu tôi, và anh ấy cũng hiểu rõ tinh thần của tập thơ.

– Bằng cách đọc “mảnh vỡ”, chúng ta có thể thấy rõ ảnh hưởng của nghệ thuật sắp đặt và có sự tương tác trực quan. Giữa nghệ sĩ Lê Anh Hoài và nhà thơ Lê Anh Hoài. Hay bạn định dàn xếp bằng miệng? – – – Vâng, đúng vậy. Toàn bộ cuốn sách, từ bố cục đến phong cách trình bày, là một sự tôn vinh đối với cách diễn đạt bằng miệng. Đối với tôi, ngôn ngữ quốc gia nào cũng tốt, và bảng chữ cái, dù là chữ Latinh hay chữ tượng hình, đều có vẻ đẹp riêng của nó.

Anh Hoài sinh năm 1966 tại Hà Nội. Đã xuất bản: “Giấc mơ bên đường” (Thơ, NXB Văn học, 1999); Chuyện tình mùa thay đổi (NXB Đà Nẵng, 2007); Xóa vết tình (Truyện ngắn, NXB Hội Nhà văn, 2010). Ông cũng là tác giả của “Tự truyện của những người đồng tính luyến ái” (Writers Guild Press, 2008). Ngoài viết lách và tin tức, Lê Anh Hoài còn đam mê trình diễn, sắp đặt và video art. Anh hiện là một trong số ít nghệ sĩ thị giác sở hữu các tác phẩm như Je suis le poleélectrique, Tien Tien, Dongcu, Cau, WC.doc, v.v. Hiện anh làm việc tại báo Tiền Phong Chủ Nhật.

Leave Comments