Mùa xuân trong bài thơ của Fan Ding’an thật tuyệt
admin - on 2021-02-20
HàQuỳnh
Đôi mắt trẻ thơ ánh lên những sắc màu đồng nội: hoa mua “tím sẫm”, hoa gạo gọi là vàng, trời xanh gọi “lam”. Thanh xuân của tuổi thơ tràn ngập sắc màu. -Những bài thơ của Phạm Đình Ân ngắn gọn, rõ ràng. Giản dị là ngôn ngữ của thơ. Tôi tìm thấy sự trong sáng trong khung cảnh của một thiên đường thơ ấu thiêng liêng. Tuy nhiên, trong trang viết của Phạm Đình Ân, người ta đã phát hiện ra những khám phá mới, những cấu trúc tinh tế về nhịp điệu và mùa của tuổi thơ. Mùa hè có “nắng vàng rực rỡ”, phượng vĩ “rực lửa”. Mùa thu mang âm hưởng của đêm Trung thu, kéo theo cả “bầu trời đầy sao”. Bây giờ là lúc đi dạo dưới bóng mát của “cây mùa đông”:
Sau khi mầm xanh vỏ cứng, lá xanh ủ đất, hạt vỡ ra và hình thành răng. (Cây cối mùa đông)
Ok, trên cái thân “gầy khô” ấy, nhà thơ nhận ra chất keo chảy tràn, đọc “bệnh nhân” của cây:
Người bệnh cây xanh: Mùa đông khắc nghiệt , xanh biếc Những bông hoa màu đợi xuân về, chồi non xanh ngắt. Phạm Đình Ân đã lắng nghe. Hãy lắng nghe và cảm nhận. Cái lạnh mùa đông dường như đang nhạt dần. Mùa xuân vừa về trên ngõ, mang theo bao niềm vui cho lũ trẻ.
Thanh xuân của tuổi thơ trước hết là một may mắn. Phạm Đình Ân (Phạm Đình Ân) đã nắm bắt được nhân duyên này trên bầu trời huyền diệu và viết: “Mừng tuổi”:
Mừng tuổi ông bà Trước hết: nụ hôn nồng ấm bên cây đa sống lâu với cháu một ngàn . Bố mẹ: Suốt đời con tóc đen dài, nếp nhăn buồn lắm, để lại nụ cười. Trẻ em đã mở rộng “danh sách” các lứa tuổi hạnh phúc:
Tuổi tốt của giáo viên, và các giáo viên cũng vậy. Mỗi người bạn thân ở đây: học tập, làm việc, vui chơi hăng say, rồi ăn ngon ngủ yên.
Nhưng với tinh thần nghịch ngợm và hóm hỉnh, trẻ nhỏ thấy mình rất hạnh phúc khi lớn lên. Tôi hy vọng sẽ nhận được nhiều lời khen ngợi và nhanh chóng “trưởng thành” thành “người vượt thác”. Chào xuân mớiTôi nghĩ mình là người khát khao khám phá thế giới, khát khao chinh phục giấc mơ “thần tốc”.
Chúc mừng quá khứ càng ngày càng bất ngờ, và cái kết cũng rất dễ thương:
Chúc mừng tuổi mới lớn, chó mèo thân yêu, cây và mây trên trời.
Phạm Đình Ân (Phạm Đình Ân) đã dùng một từ để diễn tả tất cả niềm hy vọng của các em bé về “tuổi vui”: tất cả. Từ những bộ quần áo mùa đông lấp lánh đến ca hát và ước mong một mùa xuân thơ mộng, mọi thứ nên như thế này.
Trong cách hiểu của Phạm Đình Ân về các mùa và con người, mùa xuân luôn mang đến những điều tốt đẹp, và mùa xuân xóa tan đi cái lạnh lẽo và nỗi buồn: mùa đông bớt đi, bớt lầm lỗi Mùa xuân thêm những điều đẹp đẽ … (những điều tốt đẹp)
Nào nắng xuân làm ngói hồng mát rượi mời gió xuân xinh đùa đang thổi. Mùa xuân là “đầy sức sống” đối với tôi, và mùa xuân là đỉnh cao cho tôi – giúp tôi tiến về phía trước. Hơn nữa, vượt lên trên mọi giới hạn của thời gian, mùa xuân tràn đầy trong lòng trẻ thơ:
Qua xuân bốn mùa, một mùa xuân dẫn đến một ngày, vạn vật tươi đẹp. Ngày nào cũng là lễ hội mùa xuân “. Mùa xuân đến rồi, Tết đến rồi. Trẻ con háo hức đón chờ hình ảnh mình trong bộ quần áo mới, nắm tay người lớn trên mọi nẻo đường du xuân. Không chỉ vậy, còn là cảm xúc của mùa xuân cả ngày dài. :
Ngày nào cũng mắc lỗi, TẾT có thể buồn một chút, ngày nào cũng được khen trong ngày làm việc, ngày nào cũng là Tết Ai xinh suốt xuân, chơi ngoan, học giỏi, ba mùa còn lại của thời gian thật may mắn. (Tất cả những ngày Tết)
Phạm Đình đã khéo léo thêm dấu “bằng” vào sau chữ “Tết”: Tết = niềm vui chúc mừng. Nhà thơ cũng gửi gắm một thông điệp trên thiệp xuân: Dành cho những ai “chơi ngoan, học giỏi” thì mùa xuân là vĩnh cửu, niềm vui sẽ là vĩnh cửu Những nụ cười rạng rỡ trong những vần thơ.
“Tắc kè hoa” và “Đất đi” Tác giả của “bãi biển” đã vẽ thật tinh tế và thú vị ký họa cho thanh xuân thuở ấy Phạm Đình Ân đã dùng chút nắng và chút gió để lấp đầy không gian # 417 sau tuổi thơ.;, để thêm sự mềm mại và ấm áp cho mùa. Sự sẻ chia ấm áp:
Sưởi ấm trong nhà khách chưa đủ sẻ chia, ngày hội xuân thắm đượm tình người.
Nhiều trẻ em ở nông thôn Ta. (Tết đến nhà có khách)
Mùa xuân mang dư vị ngọt ngào. Nắng và hoa hồng, gió và hạnh phúc đang trên vòng tay che chở, đồng cảm với những mảnh đời bất hạnh. Những đứa trẻ lớn lên bằng sự bao dung và nâng đỡ của những hạt giống yêu thương này, của đất mẹ mùa màng.
Trong các bài thơ của Pan Ding’an, mọi thứ đều có màu sắc, và giọng nói của trẻ em rất rõ ràng và “hỗ trợ”. Khi chúng ta chú ý đến thời thơ ấu, cảm giác về thời gian trở nên ám ảnh. Phạm Đình Ân (Phạm Đình Ân) đã dừng lại ở thanh xuân của tuổi thơ vừa mang theo những điểm sáng, vừa mang theo khát khao khám phá và sẻ chia bất tận.