Lưu Quang Vũ-Xuân Quỳnh trong lòng người ở lại
admin - on 2021-02-20
Hà Linh-nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn, nhà thơ Bằng Việt và nghệ sĩ nhạc pop Hoàng Dũng đã chia sẻ với VnExpress.net những kỷ niệm và ấn tượng của ông về nhà viết kịch Lưu Quang Vũ và bạn đời là nhà thơ Xuân Quỳnh.-Nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn: Vũ và Quỳnh đã trải qua tất cả những hạnh phúc và cay đắng trong cuộc đời nghệ sĩ – Lưu Quang Vũ để lại ấn tượng rất tự tin, đầy nam tính và lãng mạn. Chúng tôi bằng tuổi nhau, chúng tôi làm việc gần như cùng một lúc, chúng tôi thường chơi cùng nhau. Nhưng tôi còn hơi xa cách, tôi thiếu tự tin, với chuyện của Vũ thì tôi cũng bó tay. Vũ xuất thân trong một gia đình dân tộc thiểu số, anh cho rằng nghệ thuật là câu chuyện của gia đình mình. Anh tình cờ kể chuyện anh gặp Răn Tuấn, trèo cây, nghe công nhân văn hóa tụ tập. Đối với những người trí thức như chúng tôi, đó là những điều rất cao cả và lạ lùng. Nhưng với Vũ thì không.
Vũ đã đặt tên từ rất sớm, và bài thơ nổi tiếng “Vượt lửa cùng Việt Nam” được in trên Hương cây. Đây là bước đầu tiên tài năng của anh ấy. Sau khi rời quân ngũ, Wu Wu sống một cuộc sống vô cùng căng thẳng và vô định và sáng tác những bài thơ mang màu sắc “sắc nước hương trời”. Trong tâm trí, anh ta vẫn nuôi dưỡng cảm giác tội lỗi phải trốn tránh và bị coi như một con cừu non. Trong thời gian này, đọc những bài thơ của Vũ, chúng tôi vừa thích vừa lo cho giọng văn đau thương. Theo tôi, nếu đây là một bài thơ chống Mỹ mà không gieo vần buồn thì sẽ là một kẽ hở lớn, còn vần buồn thì lo lắng, trăn trở của một người nghệ sĩ đủ trình độ võ lâm. Trong giai đoạn cuối của cuộc đời, Lu Guangwu viết rất tệ. Tài năng phi thường và sự chăm chỉ của anh ấy đã đưa Việt Nam vào cuộc sống.
Phong cách Hà Nội của người Vũ là thanh lịch và sang trọng. Khi còn sống với Tố Uyên, ngày nào anh cũng chở Uyên đi làm, rồi thường ghé quán cà phê đợi vợ khi làm thơ. Vào thời điểm đó, lối sống này rất xa lạ với chúng tôi, rất xa xỉ. Tự hào vì đã thấy hoaVà có nhiều người tình, nhưng đời tư của Vũ không nên coi thường. Tình yêu của Vũ cũng lớn và đẹp. Đây là tình yêu say đắm với Tố Uyên, tình yêu vội vàng muốn bỏ rơi với họa sĩ Nguyễn Thị Hiền, và tình yêu đùm bọc, đùm bọc lẫn nhau với Xuân Quỳnh. Ở một khía cạnh nào đó, Lưu Quang Vũ là nhà thơ của phụ nữ và tình yêu. Với anh, một người phụ nữ không tuổi.
Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh đã vượt qua ranh giới của cuộc đời nghệ sĩ, cả hạnh phúc và nỗi đau. Tôi không quá thân với Quinn. Nhưng ông là một thiên tài thơ ca với giọng hát và khuôn mặt của riêng mình. Quỳnh biết trân trọng hiện tại, trân trọng hạnh phúc và dành thời gian cho những đam mê mỗi ngày. Cuộc hôn nhân của họ là định mệnh tất yếu của hai loại tài năng. Cô có những giây phút thăng hoa trong tình yêu và những giây phút nhập vai hạnh phúc. Tôi nghĩ đó là tình yêu, nhưng ngoài tự nhiên, không ai có thể tạo ra được. Xuân Quỳnh (Xuân Quỳnh) đầu tiên ở nhà nghệ sĩ Trần Tiến-Lê Mai. Hôm đó, ông Wu nói với chú Chen Tianen của tôi: “Tôi rất thích khuôn mặt của anh chàng thông minh này.” Sau này, khi Lưu Quang Vũ làm việc với Đoàn kịch Hà Nội, tôi thường đóng vai chính trong các vở của họ. Mối quan hệ của tôi và chồng ngày càng khăng khít, thân thiết như một gia đình. Mỗi năm một lần, vào 30 Tết, chúng tôi mời diễn viên Minh Trang và tôi đến nhà ăn cơm. Tôi nhớ chúng rất chật chội, sách vở chỉ vài mét vuông. Sau khi uống cơm xong, tôi thấy anh Vũ chóng mặt, tư thế rối loạn, không hiểu vì sao. Lần đầu tiên chị Quỳnh bưng mâm vào bếp, chị cho tôi và Minh Trang 100 lỗ, nói là tiền mừng hai chúng tôi tròn tuổi. Tôi chỉ hiểu sự trả thù của anh ấy và tôi rất cảm động. Thực ra đây không phải nói rằng anh nên trốn cô, nhưng khi anh còn nghèo, có lẽ anh muốn & # 7889; n làm cho nó riêng tư hơn. Chúng tôi đang kiếm tiền.
– Ngồi một lúc, chúng tôi xin phép ra về. Bà Quinn tách hai người ra. Cô ấy chỉ lấy ra 100 lỗ ở chân cầu thang và đưa chúng cho chúng tôi, rất hạnh phúc trong hai năm. Tôi thực sự bối rối, nửa muốn nói rằng anh ấy đã tặng cho chúng tôi, nửa còn lại muốn giấu vì anh ấy quá tế nhị. Minh Trang vừa khóc vừa nói: “Anh Vũ bằng lòng với tuổi của chúng tôi.” Nhưng chị Quinn nói: “Đây là tiền của anh, đây là của anh. giàu có. Đây không chỉ là câu “một miếng khi đói, gói khi no”, mà còn là tình cảm trân quý nhất.
Nhà thơ Bang Yuet: Không ai cầm được nước mắt khi nhìn thấy quan tài của ba Vũ, Quỳnh và Thọ
Trước hành trình định mệnh này, tôi đã gặp Vũ. Anh nói sẽ đưa gia đình đi đổi gió vài ngày. Vũ hứa khi về nhà sẽ gửi cho tôi chùm thơ báo Văn nghệ và báo Hà Nội. Nhưng tối ngày 29 tháng 8 năm 1988, khi tôi đi làm về thì nhận được tin báo về vụ tai nạn của Vũ từ nhà văn Nguyễn Khắc Phục. Rồi thông tin dồn dập. Khi giám đốc Đoàn kịch Hà Nội thông báo Vũ, Quỳnh và Thọ xin nghỉ việc, tôi bàng hoàng không tin được. Người và bạn diễn đạp xe về nhà nhau rồi cùng nhau ra quốc lộ 5 trong đêm thì xảy ra tai nạn kinh hoàng. Quả thực, khi nhớ lại số phận nghiệt ngã ngày ấy, tôi luôn cảm thấy sợ hãi.
Linh cữu của Vũ, Quỳnh và Thọ sau đó quàn tại trụ sở 51 Trần Hưng Đạo của Hội Mỹ thuật Việt Nam và Tổng cục Thương mại. Khi nhìn thấy 3 chiếc quan tài (hai lớn một nhỏ) đặt song song với nhau, không ai cầm được nước mắt – bi kịch này bất ngờ ập đến quá khủng khiếp. Với sự mất mát này, giới nghệ sĩ lúc đó rất hoang mang trước tin đồn qua đời. Quả thực, đã có những ngày đen tối trên mảnh đất văn học.
Tôi nhớ tôi chưa từng thấy một đám tang nào trước đây.ve; o Ở Hà Nội đông đúc lắm. Hàng nghìn người dân Hà Nội đưa linh cữu từ lễ đài, qua gia đình ra phố Huế thắp hương, sau đó đến nghĩa trang. Người đi bộ, đi xe đạp, xe máy lặng lẽ bước bên nhà thơ tài hoa nhất đương thời.
Ngày 27 tháng 8 năm 1988, Lưu Quang Vũ – Xuân Quỳnh cùng con trai – bé Quỳnh Thơ và họa sĩ Doãn Châu đến làm việc với Đoàn Nhà hát Hải Phòng. Trong chuyến đi này, họ được nghỉ ngơi và tắm biển tại Đồ Sơn. Người điều khiển vụ va chạm đã bị kết án 12 năm tù.