lí trí

Đào Duy Hiệp

Một dòng sông chảy vô thường, và bên bùn có nỗi đau. Không có tình yêu dang dở vào buổi chiều, và cuộc sống của tôi đầy định mệnh – Tôi nhớ rất nhiều kế hoạch giữa chừng và tôi bị lạc khi thức dậy

Leave Comments